Năm 2008, tôi từ nước ngoài trở về Việt Nam mua chung cư để chuẩn bị đón cả gia đình về định cư. Tôi đã từng sống chung cư ở nước ngoài, cảm nhận sự thuận tiện, văn minh và cũng quen ở chung cư cả gần 20 năm. Hơn nữa, cũng không có đủ thời gian xây nhà đất khi không có nhiều thời gian ở VN. Đồng thời, tôi cũng muốn có chỗ ở gần trung tâm, có tiện ích và sạch sẽ, an ninh… Vậy nên ngay từ đầu tôi đã có ý định tìm mua chung cư. Khi về nước, nói lên ý định của mình, tôi đã bị cả gia đình, anh em, bạn bè phản đối. Mọi người cho rằng chung cư ở Việt Nam rất phức tạp, không có giá trị và tự do như ở dưới đất liền thổ. Đặc biệt là nhà của mình nhưng vẫn phải trả nhiều loại phí hàng tháng. Tôi giải thích với mọi người về những ưu điểm của chung cư mang lại và sự thoải mái khi sinh sống mà dưới nhà liền thổ không có được. Chuyện đóng phí là đương nhiên và là quá rẻ so với ở nước ngoài. Cuối cùng, vượt qua mọi ý kiến, tôi vẫn quyết chọn mua chung cư. Chung cư tôi nhắm đến nằm trong một khu đô thị kiểu mẫu của Hà Nội lúc bấy giờ, chủ đầu tư là tập đoàn xây dựng uy tín bậc nhất VN. Đó là Khu đô thị kiểu mẫu Văn quán, phường Phúc La, quận Hà Đông, Hà Nội. Khu đô thị được thiết kế rất đẹp, gồm các dãy nhà liền kề, biệt thự, xen lẫn các tòa nhà chung cư tương đối hiện đại. Trong khu đô thị có siêu thị, nhà trẻ, trường học, bến xe bus, tương đối gần trung tâm Hà Nội và quê tôi. Khi tôi đến thì khu đô thị đã gần hoàn thiện và có rất nhiều người ở. Tôi được người quen giới thiệu vào tận ban quản lý dự án đặt mua trực tiếp từ chủ đầu tư theo giá gốc. Chỉ có điều, họ nói tòa nhà tôi định mua cao 21 tầng, tầng 1 là các kiốt thương mại cho thuê, các tầng từ 3 đến đến 18 đã bán hết. Như vậy, chỉ còn tầng 2 và những tầng trên cao. Sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định mua một căn hộ diện tích 68 m2, gồm 02 phòng ngủ, phòng khách, bếp ở tầng 2. Khi ở nước ngoài, chúng tôi đã từng ở tầng thấp như vậy và thấy rất tuyệt. Cũng xin nói thêm, căn hộ tôi mua lúc đó được cho là đẹp của quận. Tòa nhà chung cư đó được giới thiệu là nằm trong khu đô thị kiểu mẫu. Có thể nói, nó đại diện cho 90% các căn hộ chung cư khác ở Hà Nội tại thời điểm đó, ngoại trừ các căn hộ rất cao cấp. Sau khi mua, tôi cho người thân ỏ nhờ và đến năm 2010 thì cả gia đình chúng tôi trở về Việt Nam.

    Khi đó, mới chỉ sau gần 2 năm, cư dân đã về ở đầy tòa nhà, đặc biệt là các dãy kiốt dưới tầng trệt đã kinh doanh kín. Gia đình chúng tôi đã sửa chữa cơ bản, hết thêm khoảng 300 tr vào căn hộ mới đủ tiện ích để ở được. Ở được một thời gian thì bắt đầu rất nhiều vấn đề phát sinh hoàn toàn nằm ngoài những hình dung ban đầu của tôi. Ngay phía dưới căn hộ là kiốt họ kinh doanh cà phê – billiard máy lạnh. Chủ quán lắp đặt một dãy cục nóng máy lạnh ngay dưới cửa sổ các phòng ngủ căn hộ. Các cục nóng đó kêu gầm rú cả ngày lẫn đêm, gây tiếng ồn lên trên các phòng. Thỉnh thoảng lại nghe những trận cãi vả, chửi nhau của đám thanh niên phía dưới vọng lên… càng về đêm khuya, càng ồn ào hơn. Nói chung là rất khủng khiếp. Mới đầu tôi cũng có ý kiến với chủ kinh doanh. Nhưng họ chỉ hứa và không hề thay đổi. Khi tôi làm đơn kiến nghị lên đơn vị quản lý tòa nhà thì cũng chỉ thấy hứa lần cho xong. Quá mệt mỏi, Kèm theo chúng tôi cũng muốn đổi sang 1 căn hộ có dt lớn hơn. Tôi quyết định bán và mua một căn hộ dt 100m2, với 03 phòng ngủ ở tòa nhà kế bên, với giá là 3,2 tỷ đồng . Tất nhiên, lần này rút kinh nghiệm, tôi đã mua một căn trên tầng cao hơn là tầng 10 và không quên tìm căn mà ở phía dưới không kinh doanh quán ăn. Sau khi dọn về căn hộ mới một thời gian thì lại có vấn đề phát sinh. Đó là trước cửa căn hộ của tôi là cửa vứt rác của cả tầng. Chuyện này đúng là chỉ có ở Việt Nam. Ở nước ngoài, rác phải được các gia đình phân loại rồi mang xuống thùng rác phía dưới cách xa tòa nhà. Vì mới về nước, thành ra tôi không lường trước được tình huống này. Cửa vứt rác có, nhưng nhiều người vứt xong mà đều quên không đóng. Mùi hôi, thối luôn xộc thẳng vô nhà tôi. Chưa kể ruồi, muỗi, đặc biệt là vào mùa hè hoặc hôm nào họ không dọn rác thì thật kinh khủng. Thỉnh thoảng, có người còn vứt rác ngay trước cửa nhà tôi… nói chung là không ổn. Sau khi bàn với vợ, chúng tôi lại quyết đổi nhà. Vì các cháu đã ổn định trường học, công việc của hai vợ chồng cũng gần đó, nên tôi vẫn tìm căn hộ trong tòa nhà gần khu này. Tôi vẫn rất thích ở chung cư, chỉ cho rằng do mình chưa có kinh nghiệm nên chọn phải căn hộ không ưng ý. Lần này thì kinh nghiệm hơn, tôi chọn căn hộ cùng diện tích nhưng trên tầng 16, không ồn, không gần cửa đổ rác, bù lỗ 150 triệu đồng. Căn hộ mới của tôi cũng 3 phòng ngủ và 1 phòng khách. Vì không phải căn góc, nên họ thiết kế chỉ có một phòng ngủ có cửa sổ mở ra ngoài, còn hai phòng ngủ cửa sổ hướng ra sảnh hành lang chung của cả tầng. Điều này tôi chưa bao giờ từng thấy ở các tòa chung cư bên nước ngoài. Chung cư bên châu âu, tôi thấy họ đặt tiêu chuẩn nhất định cho các nhà xây dựng cần phải đảm bảo sự an toàn về vệ sinh, phòng cháy, sức khỏe, riêng tư …Vì vậy tất cả các phòng, kể cả bếp và phòng khách đều phải có cửa sổ hướng trời. Điều này đồng nghĩa với việc xd sẽ phức tạp và tốn kém hơn. Còn ở Vn, nếu xd như kiểu này sẽ cực kỳ có lợi cho chủ đầu tư. Nhưng nó rất bất tiện, không an toàn, thông thoáng và bạn phải dán kín cửa kính nếu không muốn hàng xóm chỉ nhón chân cũng nhìn thấy hết trong phòng. Chưa kể, chỉ cần nói nhỏ bên trong, bên ngoài cũng nghe thấy. Sau 3 lần đổi nhà, chúng tôi bắt đầu thấy mệt và chấp nhận những nhược điểm đó. Mọi chuyện cũng ngon lành một thời gian cho đến một hôm tôi về đến sảnh tòa nhà thì đã thấy công an và người dân đứng đầy phía dưới. Khi lên nhà, tôi mới hay tin có người tự tử ở đúng tòa nhà tôi ở và cùng đúng tầng 16. Cô gái trẻ vì cãi nhau với chồng trong xóm trọ, rồi thế nào lại đi lên tầng 16, mở cửa sổ sảnh và nhảy xuống dưới. Từ hôm đó, vợ tôi bị ám ảnh đến độ không dám ở nhà một mình vào ban ngày. Thêm nữa, tòa nhà kế bên có căn hộ tầng 15 đi làm quên tắt bếp, lửa bén cháy ngút trời khiến cư dân được bữa xanh mặt. Cũng may cháy ban ngày nên không có thiệt hại về người. Thực ra, dù không muốn nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn quyết định đổi căn hộ tiếp lần thứ 4. Lần này để cho chắc ăn, tôi đã đi xem toàn bộ thiết kế các căn hộ trong tòa nhà và nhận thấy các căn góc là thông thoáng nhất. Nhưng cũng chỉ có hai căn trong một tầng là hướng mát về buổi chiều và tôi quyết tìm căn có tầng lý tưởng nhất là tầng 5 hoặc 6. Sau cả tháng tìm tòi, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được một căn ưng ý. Căn hộ này là căn góc, tầng 6, hướng ban công là đông nam, nhìn xuống sân chơi của tòa nhà, bên đường là dãy nhà liền kề. Nói chung tôi thấy là căn đẹp nhất tòa nhà, tôi rất ưng ý và đã bù lỗ khi bán căn hộ cũ thêm 200 tr, bỏ ra thêm 300 triệu nữa để sửa lại nhà cho tiện nghi hơn. Đây cũng là căn hộ chung cư mà gia đình chúng tôi sinh sống đến năm 2013. Sau đó, vì cần chuyển nơi sinh sống vào SG, vì lý do cần tiền, nên phải bán lại để mua nhà đất trong SG. Đặc biệt hơn, khi bán căn hộ chung cư này vào năm 2013, chỉ sau 3 năm ở, chúng tôi đã lỗ gần 1 tỷ đồng so với lúc mua. Sau khi bán, vì chưa thể chuyển ngay cả nhà vào nam. Chúng tôi vẫn thuê tiếp một căn hộ tương tự bên cạnh, cùng tầng và vẫn phải chứng kiến tiếp những sự việc diễn ngoài ý muốn. Đó là căn hộ tôi thuê cũng là căn góc nhưng ban công hướng chính tây và các phòng đều hứng chọn ánh nắng suốt từ trưa đến tối. Tường nhà và cửa sổ đều không bảo đảm độ cách nhiệt, khiến căn hộ luôn như cái chảo rang vào mùa hè nếu như không bật điều hòa. Chưa hết, dãy nhà liền kề phía đối diện tòa nhà, vì dân về ở chung cư rất đông, nên có căn họ chuyển thành cho thuê kinh doanh quán karaoke. Khỏi phải bàn, sự ồn ào và phức tạp nó tra tấn dân chung cư đối diện thế nào. cũng may đến năm 2014, gia đình chúng tôi chuyển chỗ ở để chuyển vô SG, từ biệt kiếp ở chung cư. Sau 5 lần chuyển, sửa chữa, sống ở chung cư VN. Tôi nhận thấy các căn hộ đều có thiết kế bất hợp lý, không an toàn. Có thể luật quản lý xây dựng căn hộ còn lỏng nẻo, chủ đầu tư chỉ tìm kiếm lợi nhuận khi xây dựng, nhà ở luôn ít hơn nhu cầu thị trường… dẫn đến chất lượng các căn hộ rất tệ, kèm theo ý thức quản lý của chủ đầu tư, cũng như ý thức sử dụng của một bộ phận người dân chưa cao. Dẫn đến căn hộ nhanh xuống cấp và kèm theo mất giá nhanh chóng. Việc mua và sử dụng chung cư ở VN là không hiệu quả về kinh tế và đúng giá trị sử dụng. Trước khi chia sẻ bài viết này, tôi có gõ thử vào Google để tìm kiếm lại căn hộ khu mình ở năm xưa và giật mình khi thấy nó đang được giao bán với giá 1,8 tỷ đồng, chưa bằng 1 phần giá cách đây 10 năm. Nếu bằng đó tiền, thay vì mua chung cư, năm đó tôi mua nhà dưới đất thì chắc chắn bây giờ giá trị đã tăng rất cao. Bốn năm với 5 lần chuyển căn hộ chung cư. Tôi nghiệm ra rằng: Chung cư là xu hướng tất yếu của cư dân đô thị, chung cư đúng nghĩa thì rất tiện ích và văn minh. Nhưng ở Việt Nam thì có quá nhiều bất cập từ thói quen sinh hoạt, cách quản lý… Chung cư ở VN, khả năng chỉ phù hợp với một phần nhỏ dân cư đặc biệt. Còn nếu bạn chưa có điều kiện, hoặc có thể lựa chọn, thì hãy cân nhắc khi quyết định mua chung cư hay nhà dưới đất. Với một người có bề dày 20 năm ở chung cư từ Âu sang Á, tôi thầm tự nhủ: ” Tôi sẽ không bao giờ mua và ở chung cư tại Việt Nam! “. Cà Phê Lộc Vừng. Nguồn: facebook


    Bản đồ

    bản đồ